Những bài thơ về cuộc sống bình yên hay nhất (st)
Người đăng: Ngày đăng: Lượt xem:
Mục lục nội dung
Cuộc sống bộn bề, hối hả khiến cho con người ta quên mất đi gia đình – điều hạnh phúc giản đơn nhất. Để rồi bất giác nhận ra đã lâu lắm rồi bạn chưa về thăm gia đình, chưa ăn với ba mẹ một bữa cơm ấm áp kể từ khi bạn xa gia đình. Nếu bạn mệt mỏi hãy đọc những bài thơ về cuộc sống bình yên hay nhất dưới đây để kiếm tìm cho mình sự thư thái, bình dị.
I. Bài thơ cuộc sống bình yên ý nghĩa nhất
1. Một thời trẻ con – Trà Bình
Cho tôi tấm vé tuổi thơ
Để tôi về với ước mơ một thời
Ngày xưa tôi có khung trời
Cùng bao đứa trẻ rong chơi bày trò
Trưa hè chân sáo líu lo
Tung tăng chạy nhảy bụi vò đường quê
Hoa dại mọc kín bờ đê
Hái đầy vạt áo la lê kết vòng
Diều sáo gặp gió long đong
Khói lam chiều tỏa bếp nồng mùi khoai
Bến sông đò đứng đợi ai
Giếng làng chung gánh một mai nước đầy
Bóng đa sương phủ màu mây
Còn đây nguồn cội còn đây đình thần
Cỏ may bám kín gấu quần
Cánh đồng thuở ấy những lần chăn trâu
No bụng những bữa cơm rau
Cha nhường mẹ nhịn con mau nên người
Tuổi thơ kí ức trong đời
Ai mà chẳng có một thời trẻ con.
2. Bình yên – Nguyễn Văn Thái
Ngậm ngùi hai chữ bình yên
Hoàng hôn dần lịm vào miền hư vô
Con chiên ngủ giữa dại khờ
Tâm linh mộng mị … bến bờ là đâu?
Trời cao, đất thẳm, biển sâu
Cầm tay một mảng tối mầu, man di
Bình yên – Phật dạy vân vi
Lòng lành nương Phật dắt đi cõi người
Đơn côi bơi lặn dòng đời
“Bể sâu sóng cả”, ai cười trăm năm?
Bình yên – cầu nguyện ngày đêm
Kiếp này xong kiếp trầm luân mới tường
Mẹ cha cho giọt máu hồng
Tấm thân ngà ngọc vóc thông tráng ngời
Hay câu đầu lưỡi chúc mời
Cho may mạnh khỏe là lời bình yên
Cầu mong thấu hiểu chữ thiền
Tự tâm tĩnh tại diệu huyền lòng ta
Người cùng trời đất giao hòa
Đời trên cánh võng ơi à … BÌNH YÊN.
3. Anh cầu nguyện cho em bình an – Trần Minh Hiền
Anh cầu nguyện cho em bình an
Anh nguyện cầu cho em hạnh phúc
Đêm thắp nến anh ru hồn nhẫn nhục
Ướp tình yêu thơm ngát sao trời
Anh cầu nguyện cho em thảnh thơi
Anh nguyện cầu cho em khỏe mạnh
Anh tặng em chân thành đôi cánh
Thắp ngàn hoa sưởi ấm nỗi buồn
Anh cầu nguyện cho em xả, buông
Anh nguyện cầu cho em đẹp đẽ
Cảm ơn em cho anh mới mẻ
Hiền hậu, bao dung, chân thật, dịu dàng
Anh cầu nguyện cho em tỏa sáng
Anh nguyện cầu cho em thành công
Nghe tiếng sóng của đại dương thơ mộng
Anh yêu em muôn kiếp muôn đời
4. Mùa hè bình Yên – Hoa Tina
Có một mùa hè em tiễn tuổi thơ đi
Nghe phượng thầm thì: Mai em mười tám…
Có một mùa hè cứ ngại ngần không dám
Để mưa rơi…(Sợ làm ướt mắt người)
Tuổi thơ ơi! Nỗi buồn ơi!
Em gửi lại ở nơi nào…
Xa lắm…
Có một mùa hè chứa đựng điều sâu thẳm
Tóc gió thôi bay*…
Lối em về mưa nắng đâu hay
Có một ngày
Em chợt thấy thoáng lòng ngoài tầm với
Nên dẫu thời gian trôi chẳng hề biết đợi
Năm tháng đầy vơi
Hạ vẫn tặng em nơi lòng mình mềm mại
Se chỉ… Luồn kim…. Có chú ve mải miết đi tìm
Tấm khăn kỷ niệm…
Và hôm nay có một điều màu nhiệm
Sẽ đến với em và hiện diện giữa đời
Giữa mùa hè – Một chiều lá tả tơi
Đêm mưa cuối – Thay cho lời hát cuối…
Có một mùa hè bình yên không tiếc nuối
Đó là mùa hè…
Đã… Tiễn tuổi thơ em…
5. Bình yên – Thương Giang
Cho em cuộc sống thanh bình
Mỗi sớm thức dậy bên mình có anh
Muộn phiền nào cũng qua nhanh
Ngắm trời thơ mộng trong lành ban mai
Vườn thơm thoảng nhẹ hương nhài
Hoa cau ngan ngát xứ Đoài mộng mơ
Anh ngồi đan nhạc chuốt thơ
Dệt áo hạnh phúc bây giờ trao em
Không còn cay đắng nỗi niềm
Tiêu tan khắc khoải bao đêm tủi sầu
Anh ru cho giấc ngủ sâu
Tan cơn mộng mị gối đầu trên tay
Bồng bềnh như chốn cung mây
Ngọt ngào, sâu lắng, nồng say men tình
Cho em cuộc sống lung linh,
Trong mơ rất thực… Bóng hình hai ta…
6. An Bình – Donna Mai Hồng Thu
Dòng đời tất bật gập ghềnh,
Để nghe hoài bão bấp bênh lạ thường,
Chìm vào ảo ảnh vấn vương,
Thoáng nghe ngơ ngác chán chường mênh mang.
Mộng trôi như thể mây ngàn,
Xa tầm tay với bẽ bàng phút giây.
Ân tình nhẹ tơ mây bay,
Kỷ niệm thoang thoảng giờ này chìm quên
Còn chăng một chút êm đềm,
Tháng ngày xa cũ như đêm …mịt mùng.
Thoáng nghe nhung nhớ mông lung,
Hoài bão xưa ấy… muôn trùng cách xa
Bao nhiêu ảo ảnh nhạt nhoà,
Chẳng còn nuối tiếc mộng hoa năm nào.
Trần gian một cõi sơ giao…
Vô thường vạn vật ghi vào trong tâm
Nhịp đời nhẹ bước âm thầm,
Đừng vương vấn để nhẹ lòng mà đi.
Đừng ôm ảo ảnh làm gì…
Bỏ buông, buông bỏ… lo chi nhọc lòng,
Mong sao học bước thong dong
Đam mê chối bỏ, bốn không…ghi vào.
Dẫu lòng chao động lao xao,
Vẫn luôn ước nguyện đời sau an bình.
An bình, tụng mãi…an bình.
Từng giây từng phút nhẹ khinh mọi điều,
Nhắc lòng biết đủ, thương yêu,
Học hoài, quên mãi, chắt chiu ân tình.
Gửi người, hãy giữ riêng mình!
Giữ lòng kiên định an bình: tôi xin!
7. Thêm một chủ nhật Yên bình
Chiều chủ nhật yên tĩnh đến dường như không thật
Duy đôi tiếng chim cãi cọ trong mấy ngọn sứ bên kia đường
Bầy sẻ non mải chơi cuối tuần tranh thủ lót lòng thêm tí hương hoa
Trên đôi chân lặng lẽ của mình
Bình yên về thăm hàng sứ
Bình Yên ghé lại với lũ chim
Bình Yên không đến với tôi.
Bình Yên của tôi giấu kín trong ngực em
Nơi tôi sẽ không đời nào đến được
Đêm nay Yêu Thương tìm đến muôn loài vạn vật
Ngoại trừ đến với tôi.
8. Bình yên một thoáng chông chênh – Mũm Mĩm
Bình yên góc phố ồn ào
Bon chen vội vã hỏi chào qua loa
Bình yên cây cỏ lá hoa
Cuối thu rồi nhỉ..xót xa mấy mùa
Bình yên bão tố mây mưa
Ngập lòng thổn thức từ trưa tới chiều
Bình yên hai chữ thương yêu
Con tim mềm yếu đủ nhiều đắng cay
Bình yên gió thoảng trôi mây
Trăng cao vỗ nhẹ.. khẽ lay bên thềm
Bình yên giấc ngủ ngoan hiền
Lòng ta khe khẽ tâm thiền tịnh vô
Bình yên ủy mị vu vơ
Anh ngồi ru khẽ chuốt thơ mộng tình
Bình yên sóng vỗ yên bình
Nâng niu bờ bãi… bóng hình nghiêng soi…
Bình yên nhé tim của tôi
Hiền ngoan khoảnh khắc thả trôi nỗi niềm
Bình yên ấm cúm anh em
Vòng tay ôm gọn bóng đêm cũng lùa
9. Bình yên tại tâm
Này em, ta hỏi một câu!
“ Đời này có phép nhiệm màu hay không?”
Ta từng đứng giữa rừng thông
Tựa vào cây bách nguyện cầu bình yên
Mùa Thu chiếc lá chao nghiêng
Mùa Đông tuyết phủ bốn miền rét băng
Nụ tầm xuân nở bao lần
Hè ru con nắng trong ngần giấc trưa
Bốn mùa cứ thế nghiêng đưa
Ngã màu lên tóc cho chừa khôn may
Dốc đời cuối xuống chiều nay
Ta thành một kẻ ăn mày bình yên
Lục tìm nát cả trời thiêng
Vớt vài bèo bọt mây miền ngang qua
Dốc cạn hết những thật thà
Bình yên vẫn trốn như là biệt tăm
Cuộc đời đầy những tạp âm
Vẫy vùng hổn hển đâm sầm khổ đau
Vội vàng mấy thuở trăng nào
Mệt nhoài đôi mắt cấu cào vào đêm
Quay cuồng mây gió ngả nghiêng
Đôi chân rã rượi trên miền đất xa
Bao mùa trăng đã đi qua
Giờ ta đứng lại, thật thà hỏi em
“Đời rồi có thật bình yên?”
Nếu ta neo lại con thuyền giữa khơi
Gió rồi vẫn hát vang trời?
Trăng rồi vẫn sẽ soi ngời mắt đêm?
Hai vì sao vẫn treo nghiêng?
Mây rồi vẫn cứ bồng bềnh lãng du?
Người từng khóc giữa rừng thu
Sẽ cười rạng rỡ tương tư bóng hình?
Người cô đơn giữa u minh
Người độc côi bước một mình giữa đông
Sẽ thôi hết những đau lòng?
Sẽ hân hoan đón mặn nồng lứa đôi?
Nếu nhiệm màu có thật rồi
Vậy ta ngưng những sục sôi ngông cuồng
Bình yên này, còn tha thiết gì hơn
Một đời đi kiếm, gầy mòn tuổi xanh!
Tháng năm mót nhặt, tranh giành
Trái tim vẫn rỗng, kiệt khanh rã rời
Ta dừng rong ruổi kiếp người
Bình yên ở cuối dốc đời chờ em
Mùa này mưa bão nghiêng đêm
Ướt mềm ngòi viết hoá điên nỗi niềm
Lẻ loi trăng gió bên thềm
Bình yên im tiếng trốn tìm, cuộc chơi
Này em, ta vẫn độc côi
Hay là….em hoá bình yên kia rồi?
10. Vùng trời bình yên – Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Nam Du sơn thuỷ hữu tình
Xanh xanh cây cỏ bình minh rạng ngời
Nhấp nhô sóng giỡn ngoài khơi
Non xanh nước biếc vùng trời bình yên
Nắng vàng chiếc lá bay nghiêng
Gió chiều xua hết u phiền trong ta
Khói lam nũng nịu mái nhà
Mây chiều bảng lảng mưa sa nhạt nhoà
Chim trời bay liệng tự do
Hoang sơ vắng lặng câu hò , lời ru
Tây Nam quần đảo Thổ Chu
Sóng biển hoà tiếng chim gù thiết tha
Sương giăng mờ ánh trăng tà
Mây giăng giăng lối mưa nhoà bóng ai
Thôi rồi lại hết một ngày
Ta về lòng vẫn nhớ hoài Nam Du.
11. Bình yên bên đời – Nguyễn Thị Lệ Trang
Hãy lặng thinh như thế!
để thu say sắc vàng của trời thơ
để hạt nắng trong rơi mãi vào cơn mơ
em lặng thầm một tình yêu không nói…
Hãy lặng yên và cùng thu diệu vợi
nghe tiếng chiều da diết mỗi hoàng hôn
nghe thanh âm khúc nhạc tỏ tường
nghe mùa vàng dạt dào sóng nhớ
Hãy dịu dàng như gió thu chớm nở
nắng khẽ hôn bờ vai nhỏ lạnh gầy
đủ ấm lòng trong khoảng trắng sương mây
đủ se sắt khi đông quàng vội vã
Hãy cùng em giấu vào tim như đã…
bao xuyến xao giăng mắc bởi đôi bờ
nhịp cầu là nốt nhạc trải bài thơ
em mãi hát với dòng đời êm ái
Hãy lặng yên nghe lòng mình trẻ lại
tim ngây ngô những xúc cảm yêu đương
không đớn đau, không buộc chặt dây cương
thả hồn mây cả trời xanh yêu nhớ
Hãy lặng thinh! Đừng nói lời thêm nữa
dang dở này tình mãi như thơ
buồn khẽ thôi! mùa dung dị … hững hờ…
thu quyến rũ
bên đời nhau lặng lẽ…
12. Bình yên – KimKimN
Em đặt nỗi buồn bên cửa sổ
Để nắng ươm vào sắc bình yên
Tuổi thơ dập dờn đôi cánh vỗ
Xoay đều, kỷ niệm chợt nghiêng nghiêng
Năm tháng khắc từng vệt ký ức
Thăm thẳm chiều tà bóng ngủ quên
Kìa ai gõ cửa khung trời mộng
Lặng lẽ vui xưa bước qua thềm
13. Hai chữ bình yên – Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Xin cho hai chữ Bình Yên
Để tâm thanh tịnh an nhiên giữa đời
Trên môi luôn nở nụ cười
Dù đời thay đổi lòng người đổi thay
Tiêu diêu cùng với gió mây
Quên đi giấc mộng … đọa đầy tấm thân
Ngắm bình minh , ngắm sao , trăng
Vui cùng hoa lá xa dần khổ đau
Đời người thoáng chốc qua mau
Phút vui ngắn ngủi khổ đau kéo dài
Do duyên do nghiệp an bày
Tu tâm chuyển nghiệp mong ngày thảnh thơi
Hòa mình cùng với đất trời
An nhiên tự tại xa rời bến mê
Hướng tâm bờ giác quay về
Lục căn thanh tịnh u mê xa dần.
14. Em đi tìm bình yên – Vũ Thị Minh Nguyệt
Em đi tìm bình yên nơi con sóng biển xa
Có gì xôn xao trong cỏ cây hoa lá
Em đi tìm bình yên khi anh thành xa lạ
Ngắm anh giận buồn, bão tố lặng lẽ qua
Em đi tìm bình yên nơi gió mùa xa
Gió nói với em lời anh trầm lắng
Mây nói với em anh là ngày ngọt nắng
Là sao trời, là nhung nhớ dịu êm
Trăng dịu hiền dát bạc giữa trời đêm
Thì thầm với em anh là bình yên đấy
Anh là mùa thu xôn xao đến vậy
Anh là rượu nồng, em lỡ uống rồi say…
Em lặng ngồi, chợt thấy mắt mình cay
Em đi tìm bình yên trong khung trời bỏ ngỏ
Em đi tìm bình yên trong bão tố
Để cồn cào thương nhớ hướng về anh!
15. Chiều muộn – Nguyệt Vũ
Em một mình rải bước đơn côi
Ngơ ngác dẫm vào chiều đã muộn
Xào xạc lá vàng,
đêm rơi xuống
ngày bình yên.
Ký ức xa rồi, ngoan nhé… trái tim
Mong manh quá như chưa hề đổ vỡ
Ở nơi nào khung trời bên cửa sổ
Ngày bồng bềnh
Bài hát bình yên
Trái tim bình yên
Con đường bình yên
Em giấu anh vào tóc đêm
Lơ đãng đếm bước chân mình trên phố
Chẳng nhớ nổi bao nhiêu bước nữa
Anh bồng bềnh trong nỗi nhớ của em.
16. Bến Bình Yên – Trần Thanh Xuân
Mười tám tuổi xinh tươi
Chị dại khờ trao tình yêu cho kẻ sở khanh
Rồi như chim non sợ cành cong, chị khép lòng
Coi đàn ông toàn người đầu môi, chót lưỡi…
Nghe người thứ hai buông lời mật ngọt
Chị bỗng thấy vách đá chênh vênh
Ngó xuống chân, thấy mặt đất quay cuồng
Chị cảnh giác chẳng dại gì mà bước…
Khi người thứ ba tỏ tình
Con thuyền bỗng chòng chành sóng vỗ
Chị không đủ can đảm đặt chân
Đành chối từ và nói lời xin lỗi…
Người thứ tư tỏ tình
Giông tố nổi lên
Cuốn mọi vật quay cuồng, nghiêng ngả
Chị lo sợ thu mình chạy trốn…
Chạy trốn tình, mình chị đơn côi
Nhưng bình yên, không âu lo
Không chênh vênh, chòng chành, nghiêng ngả
Vắng nụ cười, cuộc đời cứ tẻ nhạt trôi đi…
Rồi anh đến
Không ồn ào những lời hoa mỹ
Không hoa tươi, không quà tặng đắt tiền
Anh lúc như người bạn tâm giao
Cùng chia sẻ những buồn vui cuộc sống
Khi như người anh trai
Ân cần chăm chút cho cô em gái nhỏ
Dần dần, nụ cười đã tìm về
Nở hồng trên môi chị
Rồi một ngày, anh cầu hôn
Chị giật mình, hoảng hốt
Lại chênh vênh, chòng chành, nghiêng ngả
Chị chới với, khuỵu chân, chẳng thể nào trốn chạy
Anh đỡ chị với yêu thương đong đầy trong đôi tay chai sạn
Áp mái đầu chị bên trái tim chân thật
Sưởi ấm tấm thân nhỏ nhoi, run rẩy
Chị bỗng dịu lòng thấy bến đỗ bình yên.
17. Bình yên – Hữu Thỉnh
Ngõ ôm chèo theo sông
Lại ngược lên với suối
Bắt đầu là bóng núi
Vô cùng như mắt em
Gió níu gió lặng im
Thế là trời để ngỏ
Cho ta đến với mình
Trong thầm thì tiếng cỏ
Anh muốn bế cả chiều
Hôn lên ngày gặp mặt
Tình đầy trăng vẫn khuyết
Em xanh ngày đang xanh
Những chùm quả bình yên
Rời xuống triền núi vắng
Trời muốn nói câu gì
Ngó ta
Rồi im lặng!…
18. Góc bình yên – Hoa Tina
Nếu cảm thấy buồn, anh cứ ghé qua đây
Khi đám mây biệt chiều vẫn loang sắc nhớ
Khi cơn gió cô đơn về qua từng ô cửa
Mà đoái trông theo một phương cũ xa rồi…
Nếu cảm thấy buồn, cảm thấy quá chơi vơi
Thèm một góc bình yên cho cơn mơ vừa dứt
Đừng ngại ngần nhé anh, dẫu thu vàng hoa Cúc
Hay khi gió đông về, anh cứ ghé lại đây…
Vẫn nhớ nụ cười buồn từ bấy đến nay
Thương lắm bờ sông cứ chênh chao đứng đợi
Ai khuất phía cơn mưa…mà thời gian lấp lối
Thiên đường trắng như sương, mờ ảo đến phũ phàng
Đâu thể trách cuộc đời với những nỗi trái ngang
Cho xa cách chẳng thể nào đừng được
Cho giây phút lòng bỗng nhiên chùng xuống
Bởi trái tim khao khát những ân tình
Nên nếu cảm thấy buồn, anh cứ ghé nha anh!
Dẫu chẳng thể xua tan mọi muộn phiền trăn trở
Nhưng còn mãi nơi đây góc bình yên nho nhỏ
Dành cho anh những lúc muốn quay về…
II. Tổng hợp bài thơ về cuộc sống bình yên, tình yêu và hạnh phúc
1. Bài thơ yêu đời – Nguyễn Hữu Bảo
Đêm qua mưa thật là to
Trăng sao ướt hết tối mò buồn ghê
Sáng nay trời vội trở về
Chiếu muôn tia nắng trên đê trong làng
Bầy chim mừng rỡ hót vang
Vườn hoa trước ngõ bướm vàng nhởn nhơ
Mẹ em phơi lụa hong tơ
Ngắm mây em viết bài thơ yêu đời
Nắng hòa mưa thuận khắp nơi
Em mơ em ước mọi người ấm no
2. Giản đơn – An Nhiên
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao…
3. Ta cứ cười – Nguyễn Hưng
Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt
Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngả.
4. Quên lãng – Thanh Hiếu
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra
Nếu đã trót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần
Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn
5. Lẽ đời – Đặng Hải
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.
6. Khúc yêu đời – Thiết Dương
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Mộng lả lơi tình nhạc vẳng xa
Người mến cảnh êm vàng nét họa
Nắng hờn mây lạnh giá mùa qua
Cười nghiêng ngả liễu hồ soi bóng
Nở đắm say đào dậu giắt hoa
Vơi cạn chén nồng men rượu nhắp
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời
Nhắp rượu men nồng chén cạn vơi
Hoa giắt dậu đào say đắm nở
Bóng soi hồ liễu ngả nghiêng cười
Qua mùa giá lạnh mây hờn nắng
Họa nét vàng êm cảnh mến người
Xa vắng nhạc tình lơi lả mộng
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời.
7. Sống – Tùng Trần
Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa
Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiên cường khi gục ngã
Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại
Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận
Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng
Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.
8. Học yêu đời – Donna Mai Hồng Thu
Đời người đâu biết được ngày mai
Đâu cần có rượu mới được say
Vui từng giây phút đang hiện hữu
Đâu dễ một đời mãi vô ưu
Tương lai phí phạm bởi oán thù
Chớ nên hiền quá hóa ra ngu
Học luôn linh hoạt khi tiến / thủ
Yêu ghét dung hoà như gió thu
Làm người đôi lúc phải giả mù
Khi cần đôi lúc cũng nên tu
Cương nhu học mãi còn chưa đủ
Yêu đời là sẽ có thiên thu…
9. Thanh thản – Cát Tường
Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng
Dù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay
Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao
Cuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường
Thế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh
Sống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu
Cuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu
Ta người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không tham
Sân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa
Đừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta ?
Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?
Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân
10. Đời vốn vô thường – Tùng Trần
Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng
Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy
Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội
Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức
Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.
11. Vì em chính là em
Em không phải là người vĩ đại đâu anh
Chỉ bình thường, mỏng manh như hoa gió
Lúc dạt dào, lúc lững lờ bõ ngõ
Lúc nồng nàn, lúc hờ hững buông lơi
Mỗi ngày cuối tuần cũng rất thích rong chơi
Lượn lờ dạo quanh cùng bạn bè phố xá
Mặc lứa dôi cứ đi về vội vã
Em độc thân, đã quen với u sầu.
Cũng có những ngày suy nghĩ đâu đâu
Tưởng tượng đến anh rồi chợt buồn, chợt khóc
Anh biết không giữa cuộc đời khó nhọc
Sao tránh khỏi đau buồn, sao tránh nổi hanh hao.
Rồi đêm về trong những giấc chiêm bao
Niềm vui xa vời biết khi nào chạm tới
Em có buồn có suy tư nghĩ ngợi
Thì anh đâu hiểu hết trái tim này.
12. Thế gian vô thường – Ngạo Thiên
Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ
Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu
Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm
Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.
13. Thơ Đạo Phật
Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
14. Cuộc đời là một giấc mơ
Cuộc đời là một giấc mơ
Là ngôi nhà tạm là bờ nghỉ chân
Là nơi hồn gởi xác thân
Là nơi hồn sẽ lìa trần thế gian
Là nơi cõi ảo mơ màng
Là nơi hơi thở khi tàn mới thôi
Là nơi cuối nẻo chân trời
Là nơi tạo kiếp luân hồi đổi thay
Cảm ơn các bạn đã dành thời gian theo dõi bài viết Những bài thơ về cuộc sống bình yên hay nhất và đừng quên để lại bình luận bên dưới để đóng góp ý kiến cho bài viết.